Có những niềm vui là khi thấy bạn cười, tôi cười, chúng ta cùng cười. Và cuộc sống trở nên nhẹ nhàng và yên bình hơn như nó đã từng.

It's Me

Ảnh của tôi
Sài Gòn, Vietnam
Đọc là việc nên làm. Chụp ảnh cưới mang lại niềm vui khó tả. Thiết kế là điều nho nhỏ. Sắp đặt là một hứng thú. Và du lịch là hành trình của tôi.

Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2012

Sự trở lại của con cừu

Con cừu chỉ biết im lặng cần mẫn ngồi viết mấy dòng sau đây. Ngồi gõ không lóc cóc gì cho lắm. Vì bàn phím khá xịn, hơi bị êm tay.

Vậy là hơn 1 năm không viết blog trên đây, hơn nửa năm không viết blog Yume...túm lại là đã lâu rồi không viết lách gì. Lâu lâu cũng tức anh ách, nhưng vẫn không viết được gì.

m nay và lâu lâu về trước, cũng có vài người hỏi han sao không viết gì nữa. Cuộc sống nhạt, cảm xúc tàn, cũng chẳng viết được gì mấy. Nhân thấy chị Tư Cà Mau tuyên bố không viết tản văn nữa, bèn thừa thắng xông lên, cướp diễn đàn trở lại. Ai ủng hộ rần rần thì ráng ủng hộ trước đi nha, kẻo không sau này đông đảo thì kém được phần, phần gì thì cũng hổng biết.

Tính từ bấy tới nay, thì đã đi Đà Lạt 3 lần, một lần thì ở hơn 10 ngày, đi qua một mùa hoa quỳ xém trúng một mùa hoa đào. Tuy nhiên vẫn vớt vát được mùa hoa đào, hoa mận trắng Hà Giang, Cao Nguyên Đá Đồng Văn. Đó là chuyến lướt thướt đi leo lên đỉnh của Đông Dương - Phanxipan hồi đầu năm nay. Rồi lại vòng vèo con xe gắn máy cà tàng lên Cao Nguyên Đá Đồng Văn hứng cái rét phương Bắc bất chợt ùa về xối xả. Lạnh 10 đầu ngón tay đến tận toàn lỗ chân lông.

Cái hôm đứng trên đỉnh nước nhà, lòng băn khoăn bồi hồi một cảm giác ô sao bình thường. Thiệt là không có cảm giác ngất ngây cái gọi là niềm tin chiến thắng, vượt lên chính mình trèo lên đỉnh Olympia gì mấy. Thấy cũng thường thường bậc trung thôi.

Nhưng cái hôm đứng trên đỉnh khác, đỉnh Lũng Cú nơi địa đầu tổ quốc, nhìn mấy dãy núi là thấy nước Tàu đằng kia, thấy cũng hay hay. Hay hay là vì đang đứng ở biên giới thôi. Còn lại thì cảnh đẹp quá thể.

Đó là tình hình vài tháng gần đây.

Sau đây là tình hình mấy phút trong ngày. Trời Tân Bình thì đang chiều mưa lắc rắc. Jason thì đang hát về tình yêu cho đứa trẻ. Lời buồn quá thể. Cho nên thôi, chúng ta hãy nghĩ về những ngày mai của những ngày mai tươi sáng sắp tới thôi nào.

Bản tin cập nhật sự trở lại tương đối vô hại sau một năm trời mong sẽ có những phản hồi tươi sáng mới.

*nhân một chiều mưa chủ nhật rảnh ơi là rảnh là đây*


Nhân một dịp tết tươi vui cùng anh chị Jà & e Minh tung tăng nơi phố núi Pleiku biển hồ đầy.

2 nhận xét:

Hiền nói...

Trở lại rồi, hy vọng sẽ mới hơn xưa.

Hiền nói...
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.